Đến bây giờ khi bạn đã đi xa.
Tôi bỗng thấy mình nhớ bạn nhiều quá.
Con đường nhỏ bước chân giờ bỗng lạ.
Đến bây giờ khi bạn đã xa rồi.
Tôi mới biết bạn quan trọng nhiều lắm.
Thôi cứ viết mãi những điều không thể.
Thôi cứ viết mãi những điều không thể.
Nhật kí dày hơn tất cả những ngày qua.
Đến bây giờ khi hai đứa cách xa.
Tôi mới biết bạn cho tôi nhiều lắm.
Hương hạnh phúc dịu dàng sâu thẳm.
Tôi vô tình để tuột khỏi tầm tay.
Ai chẳng có 1 khoảng trời thơ mộng.
Với suy nghĩ bao dại khờ nông nổi.
Khi có bạn chẳng bao giờ tôi hỏi.
Hạnh phúc là gì, Hạnh phúc ở đâu?.
Đến bây giờ khi mỗi đứa 1 nơi.
Tôi mới biết mình lớn lên nhiều lắm.
Biết mong nhớ biết buồn vui trông ngóng.
Biết mở trái tim yeu thương mọi con người.
Biết mở trái tim yeu thương mọi con người.
Hạnh phúc là gì vậy bạn nhỉ?
Tôi nhận ra khi nó đã qua rồi...
1 nhận xét:
Hix sao lai "Tôi nhận ra khi nó đã qua rồi...". Kinh nghiem duc ket tu vu "Moi tinh dau " cua dong pham do phai ko ??? Hehe. Chuc may man lan sau nhe!!
Đăng nhận xét